BÀI KỆ
Ai mưu cầu hạnh phúc
Bằng cách hại chúng sanh
Các loài thích an lành
Đời sau không hạnh phúc
Thương xa nhau là khổ
Thế nên chớ vấn vương
Người dứt niệm ghét thương
Là thoát vòng trói buộc
Thịt, cá... lâu ngày vẫn chưa thôi
Một kiếp khổ đau oán trách gì
Thương thay, ngồi lại hồi tâm tưởng
Ai dám dùng dao cắt thịt mình
Tâm hoảng hốt dao động
Khó hộ trì sáu căn
Tâm an trú trong thân
Sáu căn khó chỗ phòng
Ai tâm không an trú
Chạy theo các vọng trần
Không biết chân diệu pháp
Tịnh tín bị rúng động
Trí huệ không viên thành
BÀI KỆ
Hương các loại hoa thơm
Không bay ngược chiều gió
Hương của người đức hạnh
Ngược gió bay muôn phương
Như bông hoa tươi đẹp
Có sắc lại thêm hương
Như vậy, lời khéo nói
Có sắc lại có hương
Cũng vậy giữa quần sanh
Đầy cấu nhiễm phàm tục
Đệ tử bậc chánh giác
Không nhiễm, trí viên thành
Dễ thay thấy lỗi người
Lỗi mình thấy mới khó
Lỗi người ta phanh tìm
Như sàng trấu trong gạo
Còn lỗi mình che đậy
Như kẻ gian dấu bài
Lời nói được thận trọng
Tâm tư khéo phòng hộ
Thân chớ làm điều ác
Hãy giữ 3 nghiệp tịnh
Chứng đạo thánh nhân dạy
Việc đáng làm, không làm
Không đáng làm, lại làm
Người ngạo mạng phóng dật
Lậu hoặc ắt tăng trưởng
Phóng dật: Là phóng tâm, dính mắc chạy theo hình tướng, trần cảnh bên ngoài
Lậu hoặc: Là phiền não, là tự trói buộc