Quán thân vô thường do duyên sanh
Đôi mắt nầy không phải là của tôi
Đôi tay nầy không phải của tôi
Mũi nầy không phải của tôi
Lưỡi nầy không phải của tôi
Thân nầy không phải của tôi
Cái tôi thấy không phải là tôi
Cái tôi nghe không phải là tôi
Cái tôi ngữi không phải là tôi
Cái tôi nếm không phải là tôi
Cái tôi xúc chạm không phải là tôi
Cái tôi nghỉ đến không phải là tôi
Tôi không phải là cảnh tượng, hình ảnh, âm thanh, hương thơm, mỹ vị, xúc chạm, tư tưởng, ý thức
Tôi không phải là gió, nước, hơi ấm, hay đại địa. Tôi không bị ràng buộc bởi bất cứ nguyên tố nào, sống và chết không thể chạm đến tôi.
Tôi mĩn cười vì tôi chưa từng sinh ra, cũng chưa bao giờ mất đi.
Sinh cũng không khiến tôi tồn tại
Cái chết cũng không làm tôi mất đi
Bệnh tật cũng không làm tôi đau khổ
Sự tồn tại của tôi, không dựa vào việc sống chết, tôi vĩnh viễn không bị sống chết trói buộc.
Khi hội tụ là tôi đã biết có sự chia ly
Đến và đi là điều tôi luôn sẳn
Vì thế sự tồn tại của tôi, không dựa vào việc sống chết, tôi vĩnh viễn không bị sống chết trói buộc