Thường Hằng
Học nhiều và đọc nhiều sách, đọc nhiều nghĩ nhiều dần dần lượng đổi thành chất. Càng thu lượm lẽ phải càng đầy đủ, càng tế nhị tư tưởng thì càng rộng lớn, càng sâu dày bao nhiêu thì càng cao sang bấy nhiêu. Giữ đời sống bình thường không gì bằng tiết kiệm, bồi dưỡng sinh lực không gì bằng ít dục tình, sau khi uống rượu nên giữ lời nói, lúc ăn nên ngậm lòng giận dỗi, nhịn những việc khó có thể nhịn, hòa thuận với người không hòa thuận. Ăn uống không tiết độ là nguồn gốc của bệnh tật. Tư tưởng không đúng đắn là nguồn gốc của hại mình, bệnh tật từ miệng vào họa hoạn từ miệng nói ra, nhún mình có thể theo được mọi người, hiếu thắng tất gặp địch thủ, bủn xỉn quá tất hao phí lớn, tích trữ nhiều tất mất mát to, cẩn thận thì không có, nhẫn nại thì không nhục, tinh dưỡng thì được yên, cần kiệm thì thường được đủ, nói nhiều thì nhiều việc hỏng, giữ được lòng giản dị thì lòng tất tự yên, biết được hạn định của mình thì lòng tự đầy đủ, không để tâm đào bới sự việc thì không có gì bận rộn trong lòng. Cho nên trong lòng tỉnh mịch thì sinh sáng suốt, trong lòng náo động thì sinh tối tăm. Người lái buôn gian dối làm rối loạn thị trường, người nông phu lười biếng làm hư cả ruộng đất, người độc phu tàn bạo làm nhiểu loạn cả đất nước, một con ngựa bẩn làm nhơ nhuốc cả đàn. Giàu có không biết tiết kiệm lúc nghèo phải hối hận, thấy việc không học hỏi lúc thi thố mới thấy hối tiếc, lúc say nói dại dột lúc tỉnh phải bận lòng, bình thường không nghỉ ngợi lúc bệnh phải hối hận, người khinh suất lời nói tất nhiên lời nói kém phần tinh chắc, người tân bốc thạo tất nhiên chê bai cũng thạo, việc không nên làm hết, quyền không nên dùng hết, lời nói không nên nói hết, phúc trạch không nên hưởng hết. Người nói xấu hay khen ta, ta điều phải dùng minh tâm mà suy xét, chỗ bất cập của người ta lượng tình mà tha thứ, chỗ ta thiếu xót ta nên dung lý lẽ mà nghiêm trách, trong bụng cần phải từ bi, công việc cần phải phương tiện ( linh hoạt ), sự tàn nhẩn độc đoán chỉ gây ra oán hận mà thôi.
Việc không can dự, nếu không bất đắc dĩ không nên đụng đến. Rượu ngon, sắc đẹp, của cải, tức khí, bốn điều này nên lưu ý vì nó có thể làm hại bản thân.
Danh lớn không nên đeo lấy mãi, việc lớn không nên gánh vác mãi, quyền thế lớn không nên giữ mãi, uy vọng lớn không nên bám lấy mãi.
1. Uống rượu ít, ăn cháo nhiều, ăn rau nhiều ăn thịt ít.
( ăn uống đạm bạc đơn giản, đảm bảo sức khỏe, không cầu kỳ ).
2. Ít khi mở miệng nhiều khi nhắm mắt.
( Suy nghĩ đúng sai nghĩ trước khi nói ).
3. Chải đầu nhiều, tắm rửa ít.
( Thường xuyên rèn luyện tâm, trí không chú trọng vào sự trao chuốt hình thức bên ngoài ).
4. It khi ở chung, nhiều khi nằm riêng.
( Luôn tu tâm dưỡng tánh, không học thói đua đòi xa hoa ).
5. Chứa nhiều sách độc, ít chứa tiền bạc.
( Luôn trao dồi kiến thức, không lấy lợi ích làm tiêu chí sống, sống phải có đạo đức).
6. Cầu danh ít, nhẫn nhục nhiều.
( không háo danh,chịu lắng nghe đúng sai,phải trái ).
7. Làm nhiều điều lành, cầu lợi ít.
( Làm nhiều phúc, không vì quá hám lợi mà bất chấp đạo lý ).
TPHCM,2005
Chưởng môn Võ sư Nguyễn Văn Nguyễn